Anh và em bằng tuổi nhau, học cùng một khóa, ngày anh đeo nhẫn cho em, người ta bảo hôn đi nhưng anh lại ghé vào tai em, nói rằng:
“Sau này anh có nghèo, anh có khổ thì em vẫn phải thương anh đấy.”
Em đi làm về mệt mỏi, anh về còn sau cả em có khi anh mệt hơn, thấy em mệt mỏi, anh nói “Thôi em cứ nghỉ đi, để anh làm cơm cho” Anh không biết làm cơm đâu, chỉ biết gạo luộc, rau luộc, trứng luộc, thịt luộc thêm 1 ít ruốc vừng, nếu có đồ ăn hôm trước thì quay nóng lại thế là thành bữa cơm của bọn mình…
Hồi còn sinh viên…hồi đó không có nhiều tiền mua quà đâu, anh chỉ mua hoa hồng tặng em, anh bảo “Sau này có tiền sẽ mua cho em nhiều thứ hơn” giờ đã có 1 chút tiền, mua được nhiều thứ nhưng anh vẫn thi thoảng ghé qua hàng hoa trên đường về và mua hoa hồng cho em…mà chẳng vì ngày gì.
Anh ngày trước cũng ham mê điện tử lắm, nhưng từ khi yêu em, anh gần như bỏ hẳn điện tử mà dành thời gian ấy vào việc học, làm việc hoặc đưa em đi chơi, khi nào có bạn bè ngày xưa thi thoảng tụ tập anh mới chơi thôi…“Anh chơi đúng 1 tiếng thôi nhé”.
Có hôm cuối tuần, em ngủ dậy đã gần 9h, tranh thủ đi chợ về dọn dẹp thì quay về đã thấy anh mặc tạp dề lau nhà rồi, nhìn qua nhà thấy dọn khá sạch sẽ “Anh thấy em dậy anh dậy ngay sau em xong dọn dẹp tranh thủ chứ em đi chợ nấu cơm còn dọn dẹp nữa thì thời gian đâu mà đi chơi”
Anh là người kiên nhẫn, rất bình tĩnh trong mọi việc, có nhiều người con trai khi chờ vợ đi mua đồ toàn ngồi 1 góc, anh cứ đi theo em, bảo “Em ơi váy này đẹp này, em ơi quần này đẹp này, em ơi đôi giày này đẹp đấy mà cũng rẻ nữa, em đi xem”.
Anh mà đi công tác trong Đà Nẵng hoặc Hồ Chí Minh, trước khi đi anh nhắn “Anh chuẩn bị lên máy bay nhé” lúc xuống anh cũng nhắn tin “Anh vừa xuống máy bay rồi, tí về chỗ nghỉ anh gọi cho em”. Em cũng vậy, đi xa nhà anh luôn chủ động hỏi han em…
Hôm nào em kêu mệt là anh xung phong đưa đi đón về mặc dù ngược đường, có hôm đang đi làm thì ốm chỉ 10 phút sau anh có mặt liền đưa em về nghỉ ngơi, em ốm phải xin nghỉ thì anh cũng nghỉ cùng em, bảo “Chăm em khi nào khỏe thì anh đi làm tiếp”.
Cách đây 4 tháng, em có bầu, anh vui lắm, hôm đó anh còn cầm que thử thai xong giơ lên cao nhảy nhót bảo “Tôi có con rồi, tôi có con rồi ông trời à”…nhưng chỉ sau đó 2 ngày tự dưng anh xin nghỉ chuyển sang công ty khác, anh nói rằng “Anh làm công ty cũ không hợp, sang công ty mới này lương có thấp hơn 1 chút thôi nhưng có nhiều cơ hội phát triển”. Mãi đến tận 2 tháng sau em mới biết lý do anh xin nghỉ sếp cũ là “Vợ em có tin mừng, anh thông cảm giúp em cho em xin nghỉ ở công ty mình, em qua gần chỗ vợ em làm, em chăm vợ em”…Từ ngày anh chuyển qua công ty mới, trưa nào cũng đón em đi ăn rồi đưa đi đón về, chăm lắm, đến tối là cứ lên mạng đọc mấy cái Ebook hướng dẫn làm cha, hướng dẫn chăm sóc vợ chửa đẻ. Từ hồi bọn yêu nhau và lấy nhau rất ít khi cãi nhau, anh hay tự làm lành trước “Con gái các em khó hiểu lắm, anh có lỗi, được chưa?” mà anh dỗi cùng lắm thì không ngủ với em, ra ghế salon ngồi xem phim, chờ em ngủ xong mới vào cùng rồi ôm em ngủ như bình thường, không có chuyện đánh đập rồi bỏ nhà đi đâu…
Anh từ hồi còn sinh viên đến giờ vẫn vậy, anh không phải soái ca, không đẹp trai, nhà cũng chẳng giàu nhưng luôn luôn cố gắng vì bản thân anh, vì gia đình anh, thích cách anh yêu bản thân, gia đình và anh cũng cố gắng vì em nữa. Em thích anh ở tính nết thật thà và luôn có chí tiến thủ, có kế hoạch, định hướng rõ ràng…
Hôm nay, cũng không là một ngày đặc biệt nào cả nhưng anh cầm 2 bông hoa về rồi anh nói:
“Tặng bông hoa này cho mẹ, tặng bông hoa này cho con. Bố chẳng cần giàu có, bố cũng chưa cần xe hơi, bố chỉ cần 2 mẹ con luôn ở bên bố thôi.”
Sau đó anh lại tưng tửng thay quần áo rồi đi tắm như mọi khi. Đấy, đôi khi chỉ là câu nói nhẹ nhàng của anh thôi cũng khiến em vui và thấy hạnh phúc rồi. Người ta nói, phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng chẳng sai.
Từ ngày bé đến giờ, chỉ có hai người đàn ông thực sự tốt với em là bố em và anh… Sau này con mình được sinh ra, có lẽ em cũng phải kể cho nó nghe, bố nó ngày xưa là 1 người như thế nào… Mọi người cũng hay hỏi em “Có gì” mà anh yêu đến thế thì em chỉ trả lời ngắn gọn là “Mình có anh ấy, thế là đủ, còn lại cố gắng rồi sẽ đến thôi!”
Phương Thảo – Dear.vn