in

Cô gái à, ở một mình thật sự không ổn chút nào đâu

Cô gái à, ở một mình thật sự không ổn chút nào đâu
Cô gái à, ở một mình thật sự không ổn chút nào đâu

Thật sự thì một mình không ổn chút nào đâu, cô bé ạ!

Điều cơ bản nhất là cảm thấy cô đơn, chẳng ai ở bên cạnh cả dù trong lòng đang có rất nhiều tâm sự.

Ừ như ngày hôm nay tôi bị té ổ gà ở ngoài đường, vô tình làm rớt cây kem mua bằng mấy đồng lẻ cuối cùng, xe hết xăng mà tiền thì cũng hết. Cuối ngày rồi này tôi biết ngồi với ai mà kể cho vơi đi nỗi lòng từ sáng đến giờ.

Tôi chẳng khi nào ổn khi ở một mình cả, quả là một mình không ổn một chút nào đâu, cô bé ạ!

Nhiều lúc làm biếng trên giường, cái li nước cạnh giường mà cũng không thể với tay tới nổi nữa. Hay cầm tô cơm đến lầu ba rồi mới chợt nhớ ra, quên lấy thìa dưới bếp rồi.

Thế mới nói, không gì bằng lúc đó có người bên cạnh sai khiến một tí cho thoả mãn cơn làm biếng.

Tỏ vẻ một tí dễ thương, một nụ cười ngu ngơ chút xíu là mọi chuyện đâu vào đấy. Thấy chưa, thật sự thì ở một mình không làm biếng được đâu cô bé ạ!

Ở một mình ra đường tủi thân ghê lắm, ví dụ là buổi tối thèm cốc chè, xách xe ra và chạy tới đó muốn ăn cho bằng được.

Chạy chưa tới thì nhìn xung quanh đầy trai thanh gái lịch ôm nhau ngọt xớt, cười tủm tỉm với nhau mà còn ghê răng hơn cốc chè định mua.

Chừng đó thôi đó đủ tủi thân chưa? Chưa nói đến nơi bà chủ hết bàn, nhìn qua nhìn lại toàn cặp đôi.

Hết bàn là phải rồi, người ta yêu nhau người ta ngồi còn ai đi 1 mình thì mua về lẹ lẹ để đỡ nhìn ứa con mắt. Ai nói gì nói chứ tôi sợ ra đường một mình lắm lúc về đêm.

Rồi khi ở một mình, nhiều chuyện không thể nào làm một mình được. Mà cũng có khi nhiều chuyện không thể nào làm cho xuể.

Phải có người ở bên cạnh làm phụ ta, đùa giỡn với ta để tâm trạng thoải mái mà làm cho xong hết việc.

Thử nghĩ xem cả một ngày đi làm về, quần áo chưa giặt, nhà cửa chưa dọn. Bụng thì âm ỉ kêu đói quá đói quá, sân cỏ chưa tưới, chân run run đầu óc quay cuồng.

Có phải lúc đó cần người bên cạnh mà vỗ về khóc lóc cho đã, rồi đi ngủ. Những chuyện còn lại có người ở bên cạnh lo rồi, sướng cái thân già này hơn đúng không?

Ai bảo ở một mình sướng chứ tôi thấy khổ dữ lắm, cô bé ạ!

Sướng có ba phần mà phải khổ đến bảy phần. Vì thế tôi can tâm không bao giờ để bản thân ở trạng thái một mình dù là giây phút nhỏ nhoi nào trong đời. Bởi bẩm sinh tôi là một đứa sợ cô đơn!

Tôi đã từng bị cô đơn bằng sự ép buộc của người khác mang đến. Họ dày vò tinh thần tôi, mãi mãi không bao giờ để tôi tự giải thoát ra khỏi đó. Tôi đã từng bị cô đơn bao phủ bằng sự độc ác không nhân từ.

Tôi cũng đã từng bị cô đơn rồi chất chồng nhiều nỗi đau vì người khác bỏ rơi tôi. Tôi đã từng đau khổ tột cùng vì đã nhiều lần có cái suy nghĩ ” Ở một mình thì không ổn chút nào đâu”, mà đó lại chính là điều làm cho tôi đau khổ nhiều nhất.

Ở một mình thật không ổn chút nào đâu, cô bé ạ! Suy cho cùng mọi chuyện tôi từng trải qua chỉ xem như bật thềm cầu thang tiến bước cho tôi vững hơn với con mắt nhìn người đời. Nhìn không sai người và chọn người đi chung không sai ngã.

Đừng ở một mình nhé!

Điều đau khổ nhất luôn đi trước điều hạnh phúc nhất. Ai biết trước được mình sẽ hạnh phúc ra sao dù cho đã trải qua rất rất nhiều đau khổ, và chừng nào ta mới hạnh phúc?

Không ai đoán được kết quả, dự đoán tương lai cho bản thân tôi cũng tốt thật đấy nhưng điều đó mơ hồ quá, không thật cho lắm.

Tôi chỉ việc “đừng ở một mình” và trải nghiệm thật nhiều, tích luỹ kinh nghiệm cho chính mình. Và một ngày nào đó, hạnh phúc sẽ thuộc về tôi. Nói như vậy cô có thể tin được chưa nhỉ?

Cô cũng xứng đáng được hạnh phúc như tôi, tôi biết. Con người cô thật yếu đuối, thật mỏng manh và giống như tôi vậy. Cô sợ cô đơn và tôi cũng sợ cô đơn..

Đừng ở một mình nữa, vì như thế không ổn chút nào đâu cô bé ạ!

Lan Chi – Dear.vn

5/5 - (4 bình chọn)
Lạc vào chốn mê cung Chiang Mai, đi quên lối về

Lạc vào chốn mê cung Chiang Mai, đi quên lối về

Tôi đi tìm bình yên, trong một ngày Đà Lạt đầy nắng và gió

Tôi đi tìm bình yên, trong một ngày Đà Lạt đầy nắng và gió